Tinh Vi    •    Tinh Vi    •    Tinh Vi
 
Trang chủ    •   Tin tức    •   Diễn đàn    •   Chat
   
    ◊ Tiêu chí chia sẻ tài liệu trên website tinhvi.com

- Bất kỳ tài liệu nào mà bạn cảm thấy có thể có ích cho người khác, đều có thể upload lên website Tinh Vi.
- Ưu tiên tài liệu bằng tiếng Việt (trừ những phần chuyên ngành không thể dịch).
- Hoan nghênh tài liệu do chính tác giả ghi chép, tổng hợp từ bài học thực tiễn hoặc từ các khóa đào tạo.
- Gửi tài liệu trực tiếp ở dưới đây, kích thước file < 10 MB (nếu lớn hơn, xin Liên lạc để được hướng dẫn).

Lời tâm sự   |  Kinh nghiệm học hành   |  Kinh nghiệm dạy con   |   Trang chia sẻ
CÁC TÁC GIẢ KHÁC Những tấm lòng cao cả
Nhà trường - tiến lên

Hãy dạy cho con biết đi và con sẽ chạy được
Hãy dạy cho con biết nhìn và con sẽ thấy được
Hãy dạy cho con biết nghe và con sẽ nghe được...
(Donna L. Clovis)

Tối hôm ấy nhìn mẹ mệt mỏi lê bước vào căn hộ chật hẹp của chúng tôi, tôi chợt thốt:

- Coi bộ mẹ mệt lắm rồi!

Trời đã tối.

- Bữa nay mẹ phải làm tới hai nơi.

Mẹ ngồi phịch xuống chiếc ghế chất đầy đồ, đá đôi giày ra khỏi chân. Mỉm cười, mẹ bảo tôi:

- Mệt là cái chắc rồi. Thế nào hôm nay ở trường con học được gì?

Dù mệt đến đâu hễ về đến nhà là mẹ hỏi đến chuyện học của anh em tôi. Dù còn rất nhỏ tôi đã biết mẹ rất coi trọng việc học. Khi ở Boston mẹ rất hài lòng với điểm tốt của tôi và Curtis mang về từ trường tư (Mẹ nghĩ trường tư dạy giỏi hơn trường công).

Nhưng về đến Cetriot thì suy nghĩ đó phá sản. Các bạn cùng lớp luôn để tôi nằm đo ván trong mọi môn. Chắc chắn mọi người đều coi tôi là đứa đần độn nhất lớp. Tôi cảm thấy mình ngốc nghếch từ đầu đến chân.

Ngay cả thi đọc tôi cũng thấy mình dở, bởi vì cho dù tôi có nheo mắt đến mấy tôi cũng không nhìn rõ chữ. Nhưng thật ra điều đó không phải do não tôi có vấn đè mà do mắt tôi. Tôi không hề biết mình bị cận. Khi được nhà trường cấp cho kính miễn phí, tôi mới biết là kính đã giúp cho tôi bật khỏi vị trí tận cùng của lớp.

Thế là tháng sau tôi đã có điểm tốt hơn. Tôi tự nhủ: "Mình có hy vọng rồi. Mình không là đứa đần độn nhất lớp". Cô Williamson cũng khen tôi có tiến bộ. Nhưng mẹ thì không. Bà bảo:

- Mẹ hãnh diện là con đã có điểm khá hơn. Nhưng như thế chưa đủ. Con phải đứng nhất lớp mới được!

Tôi rên lên:

- Con đã cố hết sức rồi mà mẹ!

- Nhưng con vẫn có thể làm khá hơn. Mẹ sẽ giúp con.

Mắt mẹ long lanh. Lý ra khi nhìn đôi mắt đó tôi phải biết mẹ đang ấp ủ kế hoạch giúp tôi. Mẹ vốn là người luôn đề ra mục tiêu phấn đấu. Khi về lại Detroit, mục đích của mẹ là kiếm ra tiền để trở về nhà cũ ở. Lúc ấy nhà cũ đang được cho thuê để thêm vào tiền lương mẹ làm một lúc hai, ba việc. Nhiều tháng trôi qua nhưng mẹ vẫn giữ vững niềm tin:

- Rồi các con sẽ thấy có ngày mình sẽ về nhà cũ ở đường Deacon. Bây giờ mình chưa đủ tiền nhưng rồi sẽ cũng có ngày thôi.

Mẹ cũng đặt chỉ tiêu cao như vậy cho tôi và anh Curtis. Mẹ không hề chấp nhận câu trả lời là "không". Tôi nhớ ngày anh Curtis mang về nhà giấy của thầy tham vấn khuyên anh Curtis nên học nghề. Anh là một trong số ít ỏi học sinh da đen theo học ở trường trung học. Mẹ tin chắc là thầy cho rằng trẻ em da đen không đủ sức theo học đại học. Mẹ nhìn sững vào tờ giấy và bảo:

- Mẹ không để họ xử như thế với con trai mẹ được.

Tôi ngạc nhiên, không thể nào tin được phụ huynh học sinh dám tranh luận với cán bộ nhà trường:

- Nhưng mẹ sẽ làm gì?

- Sáng mai mẹ sẽ đến trường làm sáng tỏ vấn đề.

Giọng mẹ đầy vẻ cương quyết. Chiều về mẹ kể chúng tôi nghe:

- Mẹ bảo với thầy: Con trai Curtis của tôi phải học lớp dự bị lên đại học. Tôi không muốn con tôi vào trường học nghề.

Mẹ xoa tay lên đầu anh Curtis.

- Vậy là bây giờ con vào lớp dự bị đại học đấy Curtis.

Mẹ từ chối hạ thấp viễn ảnh dành cho các con trai mình. Mẹ luôn thúc đẩy chúng tôi đạt đến cái tốt nhất mà chúng tôi có khả năng vươn tới. Mẹ chắc chắn không hài lòng với điểm khá của tôi. Mẹ kiên trì bảo:

- Mẹ có hai chàng trai thông minh. Rất thông minh. Nào, bây giờ con đã có điểm toán khá hơn thì con sẽ tiếp tục lên nữa, Bennie làm. Con sẽ làm thế này nhé, đầu tiên là con học thuộc hết các bản cửu chương.

Tôi la lên:

- Mẹ ơi! Mẹ có biết là bao nhiêu bản không? Học cả năm cũng không hết.

Mẹ đứng thẳng lên, nom càng cao vòi vọi:

- Tuy mẹ chỉ mới học hết lớp ba nhưng mẹ thuộc làu tới số 12.

- Nhưng mẹ ơi, con làm không được.

- Con làm được mà Bennie. Miễn sao con quyết tâm là được. Con sẽ phải gắng sức thôi. Tối mai đi làm về mẹ sẽ ngồi học với con.

Tôi cố cãi lại những nếu tôi biết rõ tính mẹ hơn thì từ đầu tôi đã tự hiểu là vô ích thôi.

Phát súng cuối cùng của mẹ là:

- Vả lại, con sẽ không được ra ngoài chơi cho đến khi nào thuộc bài mới thôi.

Tôi gần như phát khóc. Tôi la lớn và tay chỉ vào những cột chi chít trong quyển sách dạy toán.

- Mẹ coi này! Làm sao mà học thuộc hết được!

Nhưng nói với mẹ cũng y như nói với đá tảng vậy thôi.

Tôi học bản cửu chương. Cứ thế nhai đi nhai lại cho đến khi chúng tự in vào trí tôi. Mẹ không ngừng kiểm tra tôi và cùng ngồi học với tôi đến khuya. Thế là chỉ trong vài ngày sau khi thuộc bản cửu chương thì môn toán đã trở nên dễ hơn đối với tôi. Tôi không thể quên tôi gần như hét lên với cô Williamson về điểm số tôi đạt được trong một lần kiểm tra toán:

- Em được hai mươi bốn điểm! Hai mươi bốn điểm!

Trường học trở nên thú vị hơn. Chẳng còn ai cười chê hay gọi tôi là ngốc tử nữa.

Tôi nghĩ mình đã lên đến đỉnh cao thế giới. Lầm to! Mẹ tôi còn lâu mới thỏa mãn. Bà đã chứng minh cho tôi thấy tôi có khả năng thành công trong mọi môn. Phần kế tiếp trong kế hoạch của bà là kiên trì đạt các đỉnh khác. Tôi không thể nói là mình quan tâm đến kế hoạch ấy.

Một tối nọ bà bấm nút "off" tắt TV và bảo anh em chúng tôi:

- Mẹ thấy là hai đứa coi TV nhiều quá đấy!

Tôi phản đối:

- Bọn con đâu có xem nhiều, mẹ!

Tôi cố gắng biện minh là một số chương trình có tính cách giáo dục và mấy bạn giỏi trong lớp đều coi TV.

Làm như không nghe thấy, mẹ phán tiếp:

- Kể từ bây giờ các con không được xem nhiều hơn ba chương trình mỗi tuần.

Mẹ cũng quyết định chúng tôi phải làm gì với những giờ được dành ra khi không xem TV.

- Các con phải ra thư viện đọc sách. Mỗi tuần phải đọc ít nhất hai cuốn. Cuối tuần phải viết báo cáo cho mẹ biết các con đã đọc được những điều gì.

Tôi không còn tin vào tai mình nữa. Hai quyển? Tôi chưa hề đọc quyền nào ngoài những quyển sách bị ấn định phải học trong lớp. Nhưng một hai ngày sau chúng tôi đành phải lê bước đến thư viện ở cách nhà khoảng bảy dãy phố. Chúng tôi vâng lời mẹ vì chúng tôi yêu quý mẹ nhưng cũng vì chúng tôi biết lúc nào mẹ đang nói nghiêm chỉnh.

Tuy nhiên cũng không thể cản được chúng tôi lầm bầm suốt đường đi.

Nhiều bạn bè mẹ chỉ trích tính khắt khe của mẹ. Có lần tôi nghe một bà bảo:

- Bạn đang làm gì với lũ trẻ vậy? Bắt chúng học suốt sao? Chúng sẽ oán trách bạn mất thôi.

Mẹ trả lời:

- Chúng có thể oán trách tôi nhưng chúng cũng đang được giáo dục tốt đấy.

Dĩ nhiên là chúng tôi chẳng bao giờ oán hận mẹ. Chúng tôi dĩ nhiên chẳng thích bị áp lực liên tục, nhưng mẹ đã khiến chúng tôi nhận thức ra học là tốt cho chính bản thân chúng tôi. Hầu như ngày nào mẹ cũng bảo:

- Bennie, con có thể đạt được bất kỳ điều gì nếu như con có quyết tâm.

Bởi vì tôi luôn thích muông thú, thiên nhiên và khoa học, nên tôi mượn thư viện những sách ấy. Thầy giáo lớp tôi, thầy Jaech, nhận ra ở sở thích ấy của tôi nên thầy thường giao cho tôi những đề án đặc biệt, như là nhận dạng các loài cá, loại đá. Đến cuối năm học thì tôi đã có thể nhặt bất kỳ viên đá nào dọc đường và nói vanh vách tên nó. Sau khi đã đọc xong về cá và đời sống dưới nước thì tôi lại chuyển sang côn trùng. Thầy Jaech cho phép tôi nhìn các mẫu vật qua kính hiển vi.

Dần dần tôi ham thích đến thư viện mượn sách. Nhân viên thư viện đã quen mặt tôi và anh Curtis. Họ bắt đầu gợi ý chúng tôi nên đọc những quyển nào. Thế là chẳng bao lâu sở thích của tôi lan sang các truyện phiêu lưu mạo hiểm và khám phá khoa học.

Càng đọc thì vốn từ và phát âm của toi càng khá hơn. Cho đến những tuần cuối của năm lớp năm, giờ đánh vần là thời khắc tôi ghét nhất trong tuần. Tôi luôn thua cuộc ngay sau mấy chữ đầu tiên. Và không ai ngạc nhiên khi cô Williamson tặng giải nhất cho Bobby Farmer bởi vì bạn ấy là người duy nhất đánh vần đúng các chữ. Nhưng tôi ngạc nhiên khi nghe bạn ấy đánh vần từ cuối cùng: canh nông.

Tôi có thể đánh vần từ ấy mà. Tôi háo hức nghĩ thầm. Mới ngay ngày hôm qua tôi đã học được từ ấy ở thư viện. Khi Bobby ngồi xuống thì một dòng điện thoáng qua trí tôi. Tôi cá là tôi có thể đánh vần bất kỳ từ nào. Tôi cá là tôi có thể đánh vần hay hơn cả Bobby Farmer. "Phải học cách đánh vần hay hơn Bobby Farmer" là điều luôn thách thức tôi: Tôi không ngừng đọc sách trong suốt đợt hè. Kịp đến khi bắt đầu vào lớp sáu thì tôi đã học được vần của rất nhiều từ. Ở lớp sáu Bobby vẫn là học trò giỏi nhất nhưng tôi đã bắt đầu có thể đuổi kịp bạn ấy. Tôi không ngừng tiến bộ và đến khi tôi vào học lớp bảy ở trường Wilson Junior High thì tôi đã đứng nhất lớp.

Ngay chính những nhóc đã từng trêu tôi là ngốc nghếch thì nay đã bắt đầu hỏi tôi:

- Bennie này, bạn giải bài toán này ra sao?

Tôi rạng rỡ chỉ cách giải. Thật thú vị khi đạt được điểm cao, và nhận được sự vị nể của người khác. Nhưng tới lúc đó thì thứ hạng đầu lớp đã không đủ để tôi thoả mãn nữa. Ảnh hưởng của mẹ đã ăn sâu vào tôi. Tôi không chỉ chăm học để hơn các bạn học. Tôi chặm học bởi vì tôi muốn đạt đến đỉnh cao nhất của khả năng của tôi - để cho chính bản thân tôi.

Bác sĩ Ben Carson

« Trước --- Nhà trường - tiến lên --- Sau »
Mục lục

1 - Ngày khai trường. Xem »
2 - Thầy giáo mới. Xem »
3 - Một tai nạn. Xem »
4 - Cậu bé miền Nam. Xem »
5 - Bạn tôi. Xem »
6 - Lòng hào hiệp. Xem »
7 - Trên rầm thượng. Xem »
8 - Học đường. Xem »
9 - Lòng yêu nước của cậu bé thành Padoue. Xem »
10 - Em bé quét mồ hóng. Xem »
11 - Người bán than và ông quý phái. Xem »
12 - Mẹ tôi. Xem »
13 - Học trò nghèo. Xem »
14 - Ân nhân của bạn Nelli. Xem »
15 - Em bé trinh sát. Xem »
16 - Kẻ khó. Xem »
17 - Tính khoe khoang. Xem »
18 - "Chú phó nề". Xem »
19 - Quả cầu tuyết. Xem »
20 - Các cô giáo trường tôi. Xem »
21 - Thăm ông già bị nạn. Xem »
22 - Chàng viết mướn thành Phirenze. Xem »
23 - Lòng biết ơn. Xem »
24 - Thầy giáo phụ. Xem »
25 - Đứa con người thợ rèn. Xem »
26 - Phranti bị đuổi. Xem »
27 - Chú lính đánh trống, người đảo Sardaigne. Xem »
28 - Lòng ái quốc. Xem »
29 - Bà mẹ anh Phơranti. Xem »
30 - Chiếc xe hỏa máy. Xem »
31 - Một kẻ tù phạm. Xem »
32 - Làm khán hộ cho cha. Xem »
33 - Chú hề con. Xem »
34 - Ngày cuối cùng hội Giả trang. Xem »
35 - Những trẻ em mù. Xem »
36 - Lớp học tối. Xem »
37 - Đám đánh nhau. Xem »
38 - Người tù số 78. Xem »
39 - Trước ngày 14 tháng Ba. Xem »
40 - Lễ phát phần thưởng. Xem »
41 - Lòng cháu. Xem »
42 - Chú phó nề trong phút hiểm nghèo. Xem »
43 - Viện dục anh. Xem »
44 - Thầy học cũ của cha tôi. Xem »
45 - Kỳ dưỡng bệnh. Xem »
46 - Bạn ta là thợ. Xem »
47 - Bà mẹ anh Garônê. Xem »
48 - Lòng nghĩa hiệp. Xem »
49 - Hy sinh. Xem »
50 - Một vụ hỏa tai. Xem »
51 - Quê người tìm mẹ. Xem »
52 - Trường câm điếc. Xem »
53 - Đi ngoài phố. Xem »
54 - 32 độ. Xem »
55 - Cha tôi. Xem »
56 - Thú quê. Xem »
57 - Cuộc phát thưởng cho thợ thuyền. Xem »
58 - Lời cảm tạ. Xem »
59 - Đắm tàu. Xem »
60 - Trang cuối cùng của mẹ tôi. Xem »
61 - Các buổi thi. Xem »
62 - Buổi thi cuối cùng. Xem »
63 - Từ biệt. Xem »
64 - Lòng từ thiện. Xem »
65 - Châm ngôn sống cho cháu yêu. Xem »
66 - Giúp người đã giúp người khác. Xem »
67 - Chúng ta sẽ ổn thôi mà. Xem »
68 - Quà tặng của cuộc sống. Xem »
69 - Một buổi tiệc kỷ niệm ngày cưới thật hạnh phúc. Xem »
70 - Giữa cái sống và cái chết. Xem »
71 - Giải thưởng ngoài trời. Xem »
72 - Chân dung của một "người đo thời gian". Xem »
73 - Những giây phút khó quên. Xem »
74 - Ngày sinh nhật của tôi. Xem »
75 - Trận lụt. Xem »
76 - Người có đầy đủ. Xem »
77 - Nàng cẩu tuyệt hảo. Xem »
78 - Tuyệt vời. Xem »
79 - Cầu vồng của Rebecca. Xem »
80 - Một cầu vồng chưa đủ. Xem »
81 - Ác mộng thành sự thật. Xem »
82 - Bài học từ Tạo hóa. Xem »
83 - Câu lạc bộ Đá Lăn. Xem »
84 - Đôi vớ cho Kerry. Xem »
85 - Ông học đọc. Xem »
86 - Nhà trường - tiến lên. Xem »
87 - Điều kỳ diệu của cuộc sống. Xem »
88 - Cảm thông. Xem »
89 - Món quà đặc biệt. Xem »
90 - Vị khách trọ qua đêm. Xem »
91 - Mẹ yêu quý!. Xem »
92 - Tôi không phải là chị Dana. Xem »
93 - Những chiếc vỏ ốc. Xem »
94 - Khi con đơn độc. Xem »
95 - "Mẹ không sao chứ mẹ?". Xem »
96 - Mẹ là ngôn từ. Xem »
97 - Thư một bà mẹ gửi con trai vào ngày con bắt đầu đi mẫu giáo. Xem »
98 - Chuyện kể của bà mẹ thể thao. Xem »
99 - Cho mãi mãi, cho luôn luôn, và bất luận điều gì. Xem »
100 - Người hùng thầm lặng. Xem »
101 - Phụ tá của mẹ. Xem »
102 - Khi con trẻ rời nhà lên đại học. Xem »
103 - Mẹ kế. Xem »
104 - Món quà vô giá. Xem »
105 - Con giống chúng tôi. Xem »
106 - Linh tính của người mẹ. Xem »
107 - Mẹ. Xem »
108 - Con gái tôi - người thầy của tôi. Xem »
109 - Con búp bê bị bể. Xem »
110 - Về nhà. Xem »
111 - "Làm sao ông già Noel biết được?". Xem »
112 - Ngày mà tôi quá bận rộn. Xem »
113 - Tiên lượng. Xem »
114 - Trời đẹp lắm phải không nào?. Xem »


Download tập truyện: dạng PDF (3.6 MB) hoặc PRC (390 kB)
"Những tấm lòng cao cả" là một tập truyện dành cho lứa tuổi học trò, nhưng các bài học của nó thì cũng đáng để người lớn suy nghĩ. Xin cám ơn các bạn đã chia sẻ tập truyện này.

Lòng yêu nước
Lòng yêu nước không thể bán rẻ, bất kể đối với người lớn hay trẻ em, bất kể người sang hay kẻ hèn. Một em bé nghèo khó cũng biết thể hiện lòng yêu nước theo cách riêng của mình.
Xem
Em bé quét mồ hóng
Những nữ sinh tốt bụng được mô tả đẹp tựa thiên thần bé nhỏ. Đọc xong, có thể chúng ta sẽ có liên tưởng tới những nữ sinh thời hiện đại: sặc sỡ thì có sặc sỡ đó, nhưng nghênh ngang ngoài lộ và cười nói ngả ngớn. Như thế mới là "teen" và "sành điệu"?...
Xem
Người bán than & ông quý phái
Có những người tự cho rằng mình là người thuộc "đẳng cấp" trên, nhưng thực sự họ chưa bao giờ có thể xử sự một cách văn minh lịch thiệp như một nhà quý tộc trong câu chuyện này.
Xem
Em bé trinh sát
Thêm một chuyện kể về lòng yêu nước. Một em bé đã hy sinh như một người lính trinh sát dũng cảm. Em chết đi, với tư thế của một người trưởng thành, của một vị anh hùng.
Xem
Quả cầu tuyết
Khi gây ra lỗi phải biết dũng cảm nhận lỗi. Đó là bài học nhỏ nhưng đáng giá. Thế nhưng thái độ công chúng cũng rất quan trọng. Nếu người bị hại chỉ biết chăm chăm ăn vạ còn công chúng thì hùa theo gây sức ép, thì thật dễ hiểu khi văn hóa đường phố ngày nay đã ngày càng xuống cấp...
Xem
Chàng viết mướn
Câu chuyện cảm động về lòng hiếu thảo và sự hy sinh của một người con. Người đọc sẽ thấy được tình cảm cha con trong một gia đình nghèo.
Xem
Đứa con người thợ rèn
Trong số những người bạn học, ta có thể bắt gặp một ai đó có hoàn cảnh thật khó khăn. Nhưng người đó sẽ luôn cố gắng chịu đựng và che giấu những khó khăn gặp phải...
Xem
Chú lính đánh trống
Chiến tranh - trẻ nhỏ cũng phải cầm súng để chiến đấu bảo vệ tổ quốc. Nhưng chiến đấu như thế nào mới đáng gọi là anh hùng? Hãy đọc câu chuyện đầy tính hào hùng này.
Xem
Chiếc xe hỏa máy
Hãy dạy con biết chia sẻ với bạn bè như câu chuyện này. Luôn luôn giúp con hiểu rằng: cho cũng chính là nhận.
Xem
Một kẻ tù phạm
Mỗi người đều có một góc khuất nào đó. Nhưng ta vẫn có thể nhìn thấy những khía cạnh tích cực của một con người, kể cả khi anh ta ở tận đáy của xã hội. Hơn nữa, ta cũng cần phải biết tôn trọng những góc khuất đó...
Xem
Những trẻ em mù
Bài học về lòng yêu thương và thông cảm với những người bất hạnh. Những người mù là một trong những người bất hạnh nhất trên đời. Câu chuyện này sẽ giúp ta hiểu hơn về thế giới tối tăm của những người mù. Nhưng họ vẫn biết vươn lên từ đêm tối...
Xem
Thầy học cũ của cha tôi
Câu chuyện đầy tính nhân văn về lòng tôn kính với thầy cô không phai mờ theo năm tháng. Nghề giáo dù có đạm bạc nhưng luôn là một nghề cao quý và được xã hội kính trọng.
Xem
Lòng nghĩa hiệp
Lòng nghĩa hiệp có thể đến từ một cậu bé không? Và xã hội tôn vinh như thế nào đối với những những có lòng nghĩa hiệp?
Xem
Hy sinh
Cha mẹ luôn hy sinh vì con cái. Nhưng con cái cũng biết hy sinh vì cha mẹ cũng quan trọng không hề kém. Một con người không biết sống vì chính cha mẹ mình thì cũng chẳng biết sống vì những người khác.
Xem
Một vụ hỏa tai
Lính cứu hỏa - người phải làm công việc đầy nguy hiểm để bảo vệ tính mạng và tài sản công dân - là một trong người mà ta phải ngưỡng mộ và trân trọng nhất.
Xem
Quê người tìm mẹ
Câu chuyện một người đi hàng trăm dặm để tìm người yêu đã là nguồn cảm hứng để viết nên bản nhạc "500 miles" nổi tiếng. Nhưng xem ra câu chuyện này vẫn chưa gây xúc cảm mạnh bằng câu chuyện một em bé đi hàng ngàn dặm để tìm mẹ?!...
Xem
32 độ
Giấc ngủ của một người siêng năng lao động: không chỉ là một nhu cầu cần thiết mà còn được tôn trọng, thậm chí cả khi người đó ngủ gục trong lớp! Đây cũng là một câu chuyện về lòng bao dung và tinh tế của một người thầy...
Xem
Đắm tàu
Câu chuyện về cách xử sự hào hùng của một cậu bé với người bạn gái. Khi đứng ở lằn ranh giữa sự sống và cái chết, cái bản ngã tốt-xấu của con người sẽ bộc lộ rõ ràng nhất.
Xem
Từ biệt
Tuổi học trò hồn nhiên và vô tư. Trong ngày chia tay đầy xúc cảm, bạn bè chào tạm biệt nhau, thành thật ôm nhau hôn, quên hết những nỗi bất hòa và những niềm ác cảm.
Xem

Lòng từ thiện
Tôi ngồi yên, tiếp tục mơ màng. Con Phaedra đã đưa tôi trở lại thời thơ ấu. Với con Phaedra trên đồng cỏ, tôi lại có thể tin tưởng vào các câu chuyện thần tiên. Tôi có thể dừng lại bên nó, ngồi xuống và mơ mộng. Bản chất dịu dàng của nó đã làm những căng thẳng hàng ngày của tôi dịu bớt.
Xem
Quà tặng của cuộc sống
Cha mẹ tôi biết đấy là quà tặng quý giá của cuộc sống! Sau đó không bao lâu, cha mẹ quyết định mời bạn bè và bà con đến dự lễ kỷ niệm 45 năm ngày cưới, thay vì phải đợi thêm 5 năm nữa.
Xem
Giữa cái sống và cái chết
Tim tôi như vỡ tung từng mảnh khi đọc những lá thư ấy. Tôi xót xa cho gia đình Jason. Làm sao tôi có thể cảm ơn em và gia đình em cho hết về món quà vô giá này? Món quà mà nhờ đó tôi được kéo dài cuộc sống?
Xem
Những giây phút khó quên
Nội ơi. Con không được thả ra khỏi đây nữa rồi bởi vì con đã không làm đúng theo lời nội dạy. Nhưng lần này con cố học thật tốt để lấy được tấm bằng GED này. Con muốn chứng tỏ cho nội thấy rằng con rất muốn trở thành người tốt.
Xem
Ngày sinh nhật của tôi
Đã thế tôi còn cư xử thật ích kỷ. Bây giờ tôi thật hối hận đã nói những lời không phải với mẹ tôi. Quả thật chỉ khi mình sắp mất hoặc đã mất rồi mình mới biết quý những gì mình có.
Xem
Trận lụt
Trong suốt tháng sau chúng tôi phải ở nhờ nhà bạn bè. Tôi thật sự đã học được một bài học từ trận lụt ấy. Tôi đã học được thế nào là sự tàn phá, thế nào là tình gia đình, bạn bè; là lá lành đùm lá rách. Với kinh nghiệm này tôi sẽ luôn cảm thông với nỗi khổ đau mất mát của người khác.
Xem
Một cầu vồng chưa đủ
Con từng nghe nói khi có ai đó chết thì ông trời sẽ gửi cầu vồng đến đón người ấy lên trời. Ngày ba đi xa có tới hai cầu vồng song song, hiện trên bầu trời. Ba cao 1m90 nên một cầu vồng chưa đủ để đưa ba lên trời.
Xem
Bài học từ Tạo hóa
Nhờ đó tôi mới có thể tiếp tục đi suốt con đường mang tên - cuộc sống - với niềm hy vọng là những ai tới chia sẻ chuyện anh Brad sẽ học được cuộc sống đáng giá biết chừng nào.
Xem
Câu lạc bộ Đá Lăn
Chỉ cần đơn giản như là vài viên đá, ít sơn, một số bạn nhỏ biết nghĩ đến người khác, là đủ để tôi nhận ra là bạn không bao giờ quá nhỏ - hoặc cần phải nhiều tiền - để có thể thay đổi thế giới.
Xem
Đôi vớ cho Kerry
Khi được giải, Jessica được mọi người khen ngợi, cô bé rất tự hào. Nhưng điều cô bé ấm lòng nhất là khi Kerry nhìn chị và mỉm cười. Khi đó cô bé hiểu ra là mình đã có được một điều rât quan trọng: một chỗ trong trái tim em gái mình.
Xem
Điều kỳ diệu của cuộc sống
Tất cả những gì bạn cần là phải vững lòng tin. Bạn phải tin là điều tốt nhất sẽ xảy ra. Và bạn cũng cần phải có dũng khí khi bất kể có chuyện gì xảy ra.
Xem

Và nhiều câu chuyện khác...
Mục lục

 
Lời tâm sự   |  Kinh nghiệm học hành   |  Kinh nghiệm dạy con   |   Trang chia sẻ
Trang chủ   |   Tin tức   |   Diễn đàn   |   Chat   |   CNTT   |   Nhân sự - PR   |   Anh văn   |   Thư viện   |   Liên lạc
©Copyright 2006-2008 All rights reserved www.tinhvi.com    •    Email: master_tv@tinhvi.com    •  Tinh Vi    •  Tinh Vi
 
 
Freeware
Tạo nhanh hàng loạt các bài toán, giúp bé luyện tập làm toán » ver 2.5
Phần mềm nhỏ gọn giúp tìm các hợp âm cho bản nhạc » ver 1.5
TỪ ĐIỂN online
Từ điển VDict gồm 7 bộ từ điển khác nhau, được xem là bộ từ điển trực tuyến tốt nhất hiện nay.
Nhập từ cần tra:

ĐỌC BÁO online
HÌNH ẢNH