Tinh Vi    •    Tinh Vi    •    Tinh Vi
 
Trang chủ    •   Tin tức    •   Diễn đàn    •   Chat
   
    ◊ Tiêu chí chia sẻ tài liệu trên website tinhvi.com

- Bất kỳ tài liệu nào mà bạn cảm thấy có thể có ích cho người khác, đều có thể upload lên website Tinh Vi.
- Ưu tiên tài liệu bằng tiếng Việt (trừ những phần chuyên ngành không thể dịch).
- Hoan nghênh tài liệu do chính tác giả ghi chép, tổng hợp từ bài học thực tiễn hoặc từ các khóa đào tạo.
- Gửi tài liệu trực tiếp ở dưới đây, kích thước file < 10 MB (nếu lớn hơn, xin Liên lạc để được hướng dẫn).

Lời tâm sự   |  Kinh nghiệm học hành   |  Kinh nghiệm dạy con   |   Trang chia sẻ
CÁC TÁC GIẢ KHÁC Những tấm lòng cao cả
Chuyện kể của bà mẹ thể thao

Một niềm vui sẽ chẳng bao giờ được gọi là tuyệt diệu
nếu điều ấy không trở thành kỷ niệm.
(Jimmy Cartese)

Đó là vào một ngày thứ bảy lạnh run vào tiết tháng năm. Lý ra tôi đã có thể ở nhà quét mạng nhện góc phòng sinh hoạt hoặc cuộn mình tren ghế dài đọc cuốn truyện trinh thám hay. Thay vào đó tôi lại ngồi trên băng ghế dài bằng kim loại lạnh ngắt trong sân bóng chày ở Kirkland, bang Washington. Gió lạnh buốt len qua áo gió dày của tôi. Tôi thổi phù phù vào lòng bàn tay, ước gì tôi đã đem theo găng tay.

- Bà Bodner phải không?

Thì ra người gọi tôi là huấn luyện viên của Matthew, con trai tôi. Cháu ngưỡng mộ ông ta đến mức bỏ uống soda để gây ấn tượng với thầy bằng vóc dáng thon chắc của mình.

- Hôm nay tôi sẽ cho cháu bắt đầu trận đấu. Con trai bà đã tập luyện rât tốt năm nay và tôi nghĩ cháu đáng được hưởng cơ hội khởi động trận đấu.

Tôi đáp lời ông huấn luyện viên:

- Cám ơn ông.

Tôi cảm thấy tự hào về con trai tôi. Cháu đã đóng góp hết sức mình cùng các bạn đồng đội và huấn luyện viên. Tôi biết con tôi đã ao ước vai trò này đến chừng nào. Tôi thật mừng là cố gắng của cháu đã được tưởng thưởng.

Thình lình tôi cảm thấy hồi hộp thay cho Matthew khi mà đội của cháu chạy vào sân trong bộ đồng phục sọc trắng. Tôi dõi mắt tìm số áo con trai tôi trên sân. Chẳng thấy đâu cả. Thay vì là cháu thì là Eddie, - cậu bé chơi kém nhất trong đội đang giữ bên cánh phải - một vị trí là vai trò thường lệ của con tôi. Tôi nhìn kỹ lại lần nữa, không tin vào đôi mắt mình. Sao có thể thế nhỉ?

Tôi muốn chạy xuống hỏi huấn luyện viên đã có chuyện gì xảy ra nhưng tôi biết Matthew sẽ không thích chuyện ấy. Tôi đã đọc được quy luật dành cho các bà mẹ; không được nói chuyện với huần luyện viên trừ khi chính ông ấy nói trước.

Con trai tôi, tay nắm chặt dây xích chắn ngăn sân chơi với khán đài đang hét lên cổ vũ đồng đội trong sân. Tôi cố nhìn vẻ mặt cháu nhưng tôi biết cháu, như phần lớn phái nam, đã học cách che giấu cảm xúc của mình. Tim tôi như vỡ ra vì cháu đã tập luyện thật nhiều mà đáp lại thì lại nhận quá nhiều thất vọng. Tôi không hiểu cái gì thúc đẩy đám con trai tự đưa mình vào cảnh ngộ này.

- Cố lên con trai, cố lên Eddie.

Ông bố của cánh phải la lên cổ vũ, hãnh diện vì Eddie là người khởi xướng trận đấu. Tôi đã từng thấy cũng chính ông ta ra khỏi khán đài, ngán ngẩm khi Eddie, con ông, để rơi mất trái banh hay đánh banh không đúng cách. Nhưng trong lúc này, thì ông ta đang hãnh diện về con trai mình, kẻ đang khởi động trận đấu trong khi con trai tôi thì ngồi trên hàng ghế dự bị.

Đến lần giao banh thứ tư thì ngón tay tôi đã tê cóng vì lạnh và chân tôi cũng thế, nhưng tôi bất cần. Matthew đã được đưa vào sân. Cháu đứng lên, chọn một cái mũ che đầu người đánh banh, cầm lấy một găng bắt bóng và ưỡn người theo tấm chắn ngực. Tôi nắm chặt ghế ngồi. Cháu thử đánh vài cú. Cậu bé giao banh nom cao lớn như một thanh niên. Tôi tự hỏi không biết có ai đã kiểm tra khai sanh xem cậu ấy có đúng tuổi không.

Đánh banh lần 1 "Banh tốt!" Tôi hét lên. "Mắt tốt ! Mắt tốt!". Đánh banh lần 2. Tôi thầm cầu nguyện. Tôi chéo hai ngón tay cầu may mắn. Cậu bé giao banh bắt đầu giao. Tôi nén thở. Đánh banh lần 3. Đầu con tôi cúi xuống, và cháu bước chầm chậm về chỗ ngồi dự bị. Tôi ước mình có cách gì giúp con. Nhưng tôi cũng hiểu là hết cách rồi.

Trong suốt tám năm tôi đã ngồi ở đây. Tôi đã uống hàng lít cà phê, đã ngốn hàng tấn hot-dog ăn chay và bắp rang muối. Tôi đã chịu nắng và mưa gió, nóng và lạnh.

Một số người có thể hỏi tại sao một người tâm thần sáng suốt lại chấp nhận làm như vậy. Đó không phải vì tôi muốn đạt giấc mơ làm một vận động viên thể thao tài năng qua các con mình. Tôi cũng không làm điều đó để có cảm giác mạnh. À mà vâng, tôi cũng có cảm giác mạnh đó chứ. Đó là những khi hai con tôi thắng: đá vào gôn trong trận đá banh; ôm banh chạy đến đích trong trận bóng chày; nhảy từ sau để bỏ banh vào rổ trong trận bóng rổ. Tôi đã từng thấy các con làm những bước nhảy không tưởng để thắng trong trận đá banh kiểu Mỹ. Nhưng quan trọng nhất là tôi đã chứng kiến những lần tim con tôi tan nát.

Tôi đã từng cùng với các con chờ những cú điện thoại báo tin con đã được tuyển vào đội thi đấu. Vậy mà chờ mãi cũng không thấy gọi. Tôi đã chứng kiến cảnh huấn luyện viên la mắng các con tôi. Tôi đã dõi mắt nhìn các con ngồi trên ghế dự bị trận đấu này sang trận khác. Tôi đã ngồi chờ trong bệnh viện cho các xương gãy được xếp lại ngay ngắn hay các mắt cá sưng vù được chụp X-quang tìm vết nứt hay gãy. Tôi đã ngồi đấy năm này sang năm khác, quan sát tất cả mọi điều và tự hỏi tại sao tôi lại cứ ngồi trên ghế khán đài xem con mình như vậy.

Trận đấu kết thúc. Tôi duỗi chân ra, dậm bàn chân lạnh cóng cho máu lưu thông.

Huấn luyện viên tập trung đội bóng. Tất cả hét lên khẩu hiệu tập hợp rồi chia tay đi về hướng phụ huynh. Tôi nhận thấy cha Eddie cười toe toét và vỗ vỗ vào lưng con. Matthew đi mua bánh hamburger. Trong lúc chờ cháu thì huấn luyện viên của cháu đến bên tôi. Tôi không thể nhìn ông ấy. Ông ta bảo:

- Bà Bodmer. Tôi cần báo bà biết bà có một chàng trai tuyệt vời.

Tôi chờ ông ta giải thích xem vậy thì tại sao ông ta lại nỡ lòng làm tim con tôi tan nát. Ông ta nói tiếp:

- Khi tôi bảo với cháu có thể mở đầu trận đấu thì cháu đã cám ơn tôi và từ chối.

Cháu xin với tôi hãy để cho Eddie bắt đầu trận đấu, bởi vì điều ấy có ý nghĩa với Eddie nhiều hơn với cháu.

Tôi quay sang nhìn Matthew, con trai tôi đang nhét bánh vào miệng. Khi ấy tôi nhận ra rằng tại sao tôi lại ngồi trên ghế khán đài như vậy. Bởi vì còn nơi nào khác bãi đấu để dõi mắt theo dõi con trai mình trưởng thành làm một người đàn ông đúng nghĩa.

(chưa rõ tác giả)

« Trước --- Chuyện kể của bà mẹ thể thao --- Sau »
Mục lục

1 - Ngày khai trường. Xem »
2 - Thầy giáo mới. Xem »
3 - Một tai nạn. Xem »
4 - Cậu bé miền Nam. Xem »
5 - Bạn tôi. Xem »
6 - Lòng hào hiệp. Xem »
7 - Trên rầm thượng. Xem »
8 - Học đường. Xem »
9 - Lòng yêu nước của cậu bé thành Padoue. Xem »
10 - Em bé quét mồ hóng. Xem »
11 - Người bán than và ông quý phái. Xem »
12 - Mẹ tôi. Xem »
13 - Học trò nghèo. Xem »
14 - Ân nhân của bạn Nelli. Xem »
15 - Em bé trinh sát. Xem »
16 - Kẻ khó. Xem »
17 - Tính khoe khoang. Xem »
18 - "Chú phó nề". Xem »
19 - Quả cầu tuyết. Xem »
20 - Các cô giáo trường tôi. Xem »
21 - Thăm ông già bị nạn. Xem »
22 - Chàng viết mướn thành Phirenze. Xem »
23 - Lòng biết ơn. Xem »
24 - Thầy giáo phụ. Xem »
25 - Đứa con người thợ rèn. Xem »
26 - Phranti bị đuổi. Xem »
27 - Chú lính đánh trống, người đảo Sardaigne. Xem »
28 - Lòng ái quốc. Xem »
29 - Bà mẹ anh Phơranti. Xem »
30 - Chiếc xe hỏa máy. Xem »
31 - Một kẻ tù phạm. Xem »
32 - Làm khán hộ cho cha. Xem »
33 - Chú hề con. Xem »
34 - Ngày cuối cùng hội Giả trang. Xem »
35 - Những trẻ em mù. Xem »
36 - Lớp học tối. Xem »
37 - Đám đánh nhau. Xem »
38 - Người tù số 78. Xem »
39 - Trước ngày 14 tháng Ba. Xem »
40 - Lễ phát phần thưởng. Xem »
41 - Lòng cháu. Xem »
42 - Chú phó nề trong phút hiểm nghèo. Xem »
43 - Viện dục anh. Xem »
44 - Thầy học cũ của cha tôi. Xem »
45 - Kỳ dưỡng bệnh. Xem »
46 - Bạn ta là thợ. Xem »
47 - Bà mẹ anh Garônê. Xem »
48 - Lòng nghĩa hiệp. Xem »
49 - Hy sinh. Xem »
50 - Một vụ hỏa tai. Xem »
51 - Quê người tìm mẹ. Xem »
52 - Trường câm điếc. Xem »
53 - Đi ngoài phố. Xem »
54 - 32 độ. Xem »
55 - Cha tôi. Xem »
56 - Thú quê. Xem »
57 - Cuộc phát thưởng cho thợ thuyền. Xem »
58 - Lời cảm tạ. Xem »
59 - Đắm tàu. Xem »
60 - Trang cuối cùng của mẹ tôi. Xem »
61 - Các buổi thi. Xem »
62 - Buổi thi cuối cùng. Xem »
63 - Từ biệt. Xem »
64 - Lòng từ thiện. Xem »
65 - Châm ngôn sống cho cháu yêu. Xem »
66 - Giúp người đã giúp người khác. Xem »
67 - Chúng ta sẽ ổn thôi mà. Xem »
68 - Quà tặng của cuộc sống. Xem »
69 - Một buổi tiệc kỷ niệm ngày cưới thật hạnh phúc. Xem »
70 - Giữa cái sống và cái chết. Xem »
71 - Giải thưởng ngoài trời. Xem »
72 - Chân dung của một "người đo thời gian". Xem »
73 - Những giây phút khó quên. Xem »
74 - Ngày sinh nhật của tôi. Xem »
75 - Trận lụt. Xem »
76 - Người có đầy đủ. Xem »
77 - Nàng cẩu tuyệt hảo. Xem »
78 - Tuyệt vời. Xem »
79 - Cầu vồng của Rebecca. Xem »
80 - Một cầu vồng chưa đủ. Xem »
81 - Ác mộng thành sự thật. Xem »
82 - Bài học từ Tạo hóa. Xem »
83 - Câu lạc bộ Đá Lăn. Xem »
84 - Đôi vớ cho Kerry. Xem »
85 - Ông học đọc. Xem »
86 - Nhà trường - tiến lên. Xem »
87 - Điều kỳ diệu của cuộc sống. Xem »
88 - Cảm thông. Xem »
89 - Món quà đặc biệt. Xem »
90 - Vị khách trọ qua đêm. Xem »
91 - Mẹ yêu quý!. Xem »
92 - Tôi không phải là chị Dana. Xem »
93 - Những chiếc vỏ ốc. Xem »
94 - Khi con đơn độc. Xem »
95 - "Mẹ không sao chứ mẹ?". Xem »
96 - Mẹ là ngôn từ. Xem »
97 - Thư một bà mẹ gửi con trai vào ngày con bắt đầu đi mẫu giáo. Xem »
98 - Chuyện kể của bà mẹ thể thao. Xem »
99 - Cho mãi mãi, cho luôn luôn, và bất luận điều gì. Xem »
100 - Người hùng thầm lặng. Xem »
101 - Phụ tá của mẹ. Xem »
102 - Khi con trẻ rời nhà lên đại học. Xem »
103 - Mẹ kế. Xem »
104 - Món quà vô giá. Xem »
105 - Con giống chúng tôi. Xem »
106 - Linh tính của người mẹ. Xem »
107 - Mẹ. Xem »
108 - Con gái tôi - người thầy của tôi. Xem »
109 - Con búp bê bị bể. Xem »
110 - Về nhà. Xem »
111 - "Làm sao ông già Noel biết được?". Xem »
112 - Ngày mà tôi quá bận rộn. Xem »
113 - Tiên lượng. Xem »
114 - Trời đẹp lắm phải không nào?. Xem »


Download tập truyện: dạng PDF (3.6 MB) hoặc PRC (390 kB)
"Những tấm lòng cao cả" là một tập truyện dành cho lứa tuổi học trò, nhưng các bài học của nó thì cũng đáng để người lớn suy nghĩ. Xin cám ơn các bạn đã chia sẻ tập truyện này.

Lòng yêu nước
Lòng yêu nước không thể bán rẻ, bất kể đối với người lớn hay trẻ em, bất kể người sang hay kẻ hèn. Một em bé nghèo khó cũng biết thể hiện lòng yêu nước theo cách riêng của mình.
Xem
Em bé quét mồ hóng
Những nữ sinh tốt bụng được mô tả đẹp tựa thiên thần bé nhỏ. Đọc xong, có thể chúng ta sẽ có liên tưởng tới những nữ sinh thời hiện đại: sặc sỡ thì có sặc sỡ đó, nhưng nghênh ngang ngoài lộ và cười nói ngả ngớn. Như thế mới là "teen" và "sành điệu"?...
Xem
Người bán than & ông quý phái
Có những người tự cho rằng mình là người thuộc "đẳng cấp" trên, nhưng thực sự họ chưa bao giờ có thể xử sự một cách văn minh lịch thiệp như một nhà quý tộc trong câu chuyện này.
Xem
Em bé trinh sát
Thêm một chuyện kể về lòng yêu nước. Một em bé đã hy sinh như một người lính trinh sát dũng cảm. Em chết đi, với tư thế của một người trưởng thành, của một vị anh hùng.
Xem
Quả cầu tuyết
Khi gây ra lỗi phải biết dũng cảm nhận lỗi. Đó là bài học nhỏ nhưng đáng giá. Thế nhưng thái độ công chúng cũng rất quan trọng. Nếu người bị hại chỉ biết chăm chăm ăn vạ còn công chúng thì hùa theo gây sức ép, thì thật dễ hiểu khi văn hóa đường phố ngày nay đã ngày càng xuống cấp...
Xem
Chàng viết mướn
Câu chuyện cảm động về lòng hiếu thảo và sự hy sinh của một người con. Người đọc sẽ thấy được tình cảm cha con trong một gia đình nghèo.
Xem
Đứa con người thợ rèn
Trong số những người bạn học, ta có thể bắt gặp một ai đó có hoàn cảnh thật khó khăn. Nhưng người đó sẽ luôn cố gắng chịu đựng và che giấu những khó khăn gặp phải...
Xem
Chú lính đánh trống
Chiến tranh - trẻ nhỏ cũng phải cầm súng để chiến đấu bảo vệ tổ quốc. Nhưng chiến đấu như thế nào mới đáng gọi là anh hùng? Hãy đọc câu chuyện đầy tính hào hùng này.
Xem
Chiếc xe hỏa máy
Hãy dạy con biết chia sẻ với bạn bè như câu chuyện này. Luôn luôn giúp con hiểu rằng: cho cũng chính là nhận.
Xem
Một kẻ tù phạm
Mỗi người đều có một góc khuất nào đó. Nhưng ta vẫn có thể nhìn thấy những khía cạnh tích cực của một con người, kể cả khi anh ta ở tận đáy của xã hội. Hơn nữa, ta cũng cần phải biết tôn trọng những góc khuất đó...
Xem
Những trẻ em mù
Bài học về lòng yêu thương và thông cảm với những người bất hạnh. Những người mù là một trong những người bất hạnh nhất trên đời. Câu chuyện này sẽ giúp ta hiểu hơn về thế giới tối tăm của những người mù. Nhưng họ vẫn biết vươn lên từ đêm tối...
Xem
Thầy học cũ của cha tôi
Câu chuyện đầy tính nhân văn về lòng tôn kính với thầy cô không phai mờ theo năm tháng. Nghề giáo dù có đạm bạc nhưng luôn là một nghề cao quý và được xã hội kính trọng.
Xem
Lòng nghĩa hiệp
Lòng nghĩa hiệp có thể đến từ một cậu bé không? Và xã hội tôn vinh như thế nào đối với những những có lòng nghĩa hiệp?
Xem
Hy sinh
Cha mẹ luôn hy sinh vì con cái. Nhưng con cái cũng biết hy sinh vì cha mẹ cũng quan trọng không hề kém. Một con người không biết sống vì chính cha mẹ mình thì cũng chẳng biết sống vì những người khác.
Xem
Một vụ hỏa tai
Lính cứu hỏa - người phải làm công việc đầy nguy hiểm để bảo vệ tính mạng và tài sản công dân - là một trong người mà ta phải ngưỡng mộ và trân trọng nhất.
Xem
Quê người tìm mẹ
Câu chuyện một người đi hàng trăm dặm để tìm người yêu đã là nguồn cảm hứng để viết nên bản nhạc "500 miles" nổi tiếng. Nhưng xem ra câu chuyện này vẫn chưa gây xúc cảm mạnh bằng câu chuyện một em bé đi hàng ngàn dặm để tìm mẹ?!...
Xem
32 độ
Giấc ngủ của một người siêng năng lao động: không chỉ là một nhu cầu cần thiết mà còn được tôn trọng, thậm chí cả khi người đó ngủ gục trong lớp! Đây cũng là một câu chuyện về lòng bao dung và tinh tế của một người thầy...
Xem
Đắm tàu
Câu chuyện về cách xử sự hào hùng của một cậu bé với người bạn gái. Khi đứng ở lằn ranh giữa sự sống và cái chết, cái bản ngã tốt-xấu của con người sẽ bộc lộ rõ ràng nhất.
Xem
Từ biệt
Tuổi học trò hồn nhiên và vô tư. Trong ngày chia tay đầy xúc cảm, bạn bè chào tạm biệt nhau, thành thật ôm nhau hôn, quên hết những nỗi bất hòa và những niềm ác cảm.
Xem

Lòng từ thiện
Tôi ngồi yên, tiếp tục mơ màng. Con Phaedra đã đưa tôi trở lại thời thơ ấu. Với con Phaedra trên đồng cỏ, tôi lại có thể tin tưởng vào các câu chuyện thần tiên. Tôi có thể dừng lại bên nó, ngồi xuống và mơ mộng. Bản chất dịu dàng của nó đã làm những căng thẳng hàng ngày của tôi dịu bớt.
Xem
Quà tặng của cuộc sống
Cha mẹ tôi biết đấy là quà tặng quý giá của cuộc sống! Sau đó không bao lâu, cha mẹ quyết định mời bạn bè và bà con đến dự lễ kỷ niệm 45 năm ngày cưới, thay vì phải đợi thêm 5 năm nữa.
Xem

Và nhiều câu chuyện khác...
Mục lục

 
Lời tâm sự   |  Kinh nghiệm học hành   |  Kinh nghiệm dạy con   |   Trang chia sẻ
Trang chủ   |   Tin tức   |   Diễn đàn   |   Chat   |   CNTT   |   Nhân sự - PR   |   Anh văn   |   Thư viện   |   Liên lạc
©Copyright 2006-2008 All rights reserved www.tinhvi.com    •    Email: master_tv@tinhvi.com    •  Tinh Vi    •  Tinh Vi
 
 
Freeware
Tạo nhanh hàng loạt các bài toán, giúp bé luyện tập làm toán » ver 2.5
Phần mềm nhỏ gọn giúp tìm các hợp âm cho bản nhạc » ver 1.5
TỪ ĐIỂN online
Từ điển VDict gồm 7 bộ từ điển khác nhau, được xem là bộ từ điển trực tuyến tốt nhất hiện nay.
Nhập từ cần tra:

ĐỌC BÁO online
HÌNH ẢNH